1 Hoa hồng trắng và hoa hông đỏ 8/9/2011, 04:15
libellula
"Anh
ta là một hotboy của trường đấy!". Có người chỉ anh rồi nói với cô điều
đó. Một người bạn của cô còn nói thêm: "Anh ta còn có một cô bạn gái
rất xinh đẹp, một đôi thật hoàn hảo!".
Cô
tò mò nhìn về phía người con trai ấy một lần nữa. Từ đó cô bắt đầu chú
ý đến anh... Cô cũng là một người rất xinh đẹp, rất nhiều ánh mắt
ngưỡng mộ của các chàng trai thương thầm nhớ trộm cô, nhưng có thể do
xuất phát từ sự tò mò hiếu kỳ nên cô chỉ chú ý đến anh.
Tất
cả những trận bóng rổ có anh tham gia, cô đều đi cổ vũ thật nhiệt
tình. Kể cả những hoạt động trong trường từ cuộc thi hùng biện, đến các
cuộc thi nữ sinh thanh lịch, nếu có mặt anh cô đều nhất định tham gia
và giành giải cao. Bởi vì ngoài xinh đẹp, cô cũng là một cô gái rất
thông minh và năng động.
Dần
dần, sự nổi tiếng của cô đã gây được sự chú ý từ anh. Sau này họ quen
nhau và nhanh chóng trở thành bạn. Hàng ngày họ cùng nhau đi ăn cơm,
cùng đến thư viện đọc sách, cùng đi dã ngoại...
Vào
một ngày cuối tuần, bạn gái của anh đang học ở một trường Đại học khác
tỉnh đến thăm anh. Và hôm đó trong lúc đưa bạn gái đi chơi quanh
trường, hai người bọn họ đã tình cờ gặp cô. Hôm nay, trông cô thật xinh
đẹp và đáng yêu với bộ váy trắng dễ thương và mái tóc đuôi gà buộc cao
tinh nghịch.
Nhìn
thấy anh, cô mỉm cười thật tươi: "Chào sư huynh!". Sau đó, cô cũng
quay người bước đi rất nhanh. Ánh mắt anh vẫn bần thần dõi theo cô rất
lâu. Bạn gái anh khẽ trầm trồ: "Cô gái đó thật xinh đẹp!".
Thực
ra, lúc này cô rất mong chờ anh nói một tiếng: "Thực ra, trông em còn
xinh đẹp hơn!". Nhưng anh đã không nói bất cứ điều gì. Bạn gái anh cũng
là một người rất thông minh, cô nhanh chóng chuyển sang đề tài khác,
coi như không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ
là nụ cười trên môi cô không còn rạng rỡ như ban đầu nữa. Còn trong
đầu anh lúc đó chỉ có hình ảnh của tà váy trắng thướt tha... Sau khi
tiễn bạn gái trở về trường, trong đầu anh quay cuồng với bao suy nghĩ.
Rốt cuộc giữa hai người con gái đều xinh đẹp và giỏi giang như vậy, anh
nên lựa chọn ai?
Và
cả buổi chiều hôm đó, anh ngồi bần thần trong công viên để tìm đáp án
cho câu hỏi của mình. Anh bắt đầu nghĩ đến những lần cãi nhau cùng bạn
gái, những lúc hai người bất đồng không hiểu nhau, rồi nghĩ về cô anh
lại thầm mỉm cười.
Cô
thật trẻ trung và đáng yêu, dường như ở bên cô anh chưa bao giờ biết
buồn phiền. Và rồi ngay trong đêm hôm đó, anh đã có đáp án cho câu trả
lời của mình. Anh quyết định chia tay với bạn gái và lựa chọn cô. Bạn
gái của anh cũng là người rất hiểu biết, dù rất đau lòng nhưng cô vẫn
thanh thản để anh ra đi.
Mọi
người đều nói anh thật may mắn. Đúng vậy, cuộc đời con người có thể
gặp được một người vừa xinh đẹp vừa thông minh, giỏi giang đã là một
điều rất hiếm có. Còn anh thật hạnh phúc vì một lúc đã có cả hai cô gái
như thế yêu anh.
Hơn
thế nữa, người con gái bị anh bỏ rơi cũng lại là một người thật hiểu
biết và độ lượng. Nhưng thật chẳng ngờ, khi anh và cô bắt đầu chính
thức yêu nhau thì xung đột giữa họ cũng bắt đầu nảy sinh. Họ lại cãi
nhau, giống như ngày xưa khi anh cãi nhau với người yêu cũ.
Lúc
này, anh lại thấy hối hận về sự vội vàng của mình. Anh nghĩ đến tất cả
những điều tốt đẹp của bạn gái cũ, nghĩ đến niềm vui trước đây mình có
được và thấy cô thật trẻ con và tẻ nhạt. Cứ như thế, họ ở bên nhau
trong những trận cãi vã không dứt và cuối cùng cũng vào một đêm trước
khi tốt nghiệp, anh và cô lại chia tay nhau.
Sau
này anh lại gặp lại người bạn gái cũ của mình. Thật trùng hợp, họ lại
cùng làm việc ở một ngân hàng và anh đã chủ động muốn nối lại tình cảm
với cô. Nhưng thật bất ngờ, cô chỉ cười và đã cự tuyệt anh.
Cô
tặng anh một cuốn tiểu thuyết mang tên: "Hoa hồng trắng và hoa hồng
đỏ". Lời tựa quyển sách viết: "Lựa chọn hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng sẽ
trở thành quốc sắc thiên hương. Lựa chọn hoa hồng trắng thì hoa hồng đỏ
lại chính là vật báu vô giá!". Sau đó cô cười nói với anh: "Cả đời
này, anh không bao giờ có thể thỏa mãn được với sự lựa chọn của mình
cả!".
Nhìn
bóng người yêu cũ khuất xa, anh đứng chết lặng. Giờ đây anh mới chợt
hiểu ra một chân lý: Tình yêu cũng giống như khi mình chọn một bông
hồng vậy. Nếu hai bông hồng đều đẹp, dù ta lựa chọn bất kì bông hồng
nào thì bông hồng kia cũng sẽ trở thành sự nuối tiếc khôn nguôi. Bởi vì xưa nay vật mà ta không thể sở hữu mới chính là vật quý giá nhất!
ta là một hotboy của trường đấy!". Có người chỉ anh rồi nói với cô điều
đó. Một người bạn của cô còn nói thêm: "Anh ta còn có một cô bạn gái
rất xinh đẹp, một đôi thật hoàn hảo!".
Cô
tò mò nhìn về phía người con trai ấy một lần nữa. Từ đó cô bắt đầu chú
ý đến anh... Cô cũng là một người rất xinh đẹp, rất nhiều ánh mắt
ngưỡng mộ của các chàng trai thương thầm nhớ trộm cô, nhưng có thể do
xuất phát từ sự tò mò hiếu kỳ nên cô chỉ chú ý đến anh.
Tất
cả những trận bóng rổ có anh tham gia, cô đều đi cổ vũ thật nhiệt
tình. Kể cả những hoạt động trong trường từ cuộc thi hùng biện, đến các
cuộc thi nữ sinh thanh lịch, nếu có mặt anh cô đều nhất định tham gia
và giành giải cao. Bởi vì ngoài xinh đẹp, cô cũng là một cô gái rất
thông minh và năng động.
Dần
dần, sự nổi tiếng của cô đã gây được sự chú ý từ anh. Sau này họ quen
nhau và nhanh chóng trở thành bạn. Hàng ngày họ cùng nhau đi ăn cơm,
cùng đến thư viện đọc sách, cùng đi dã ngoại...
Vào
một ngày cuối tuần, bạn gái của anh đang học ở một trường Đại học khác
tỉnh đến thăm anh. Và hôm đó trong lúc đưa bạn gái đi chơi quanh
trường, hai người bọn họ đã tình cờ gặp cô. Hôm nay, trông cô thật xinh
đẹp và đáng yêu với bộ váy trắng dễ thương và mái tóc đuôi gà buộc cao
tinh nghịch.
Nhìn
thấy anh, cô mỉm cười thật tươi: "Chào sư huynh!". Sau đó, cô cũng
quay người bước đi rất nhanh. Ánh mắt anh vẫn bần thần dõi theo cô rất
lâu. Bạn gái anh khẽ trầm trồ: "Cô gái đó thật xinh đẹp!".
Thực
ra, lúc này cô rất mong chờ anh nói một tiếng: "Thực ra, trông em còn
xinh đẹp hơn!". Nhưng anh đã không nói bất cứ điều gì. Bạn gái anh cũng
là một người rất thông minh, cô nhanh chóng chuyển sang đề tài khác,
coi như không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ
là nụ cười trên môi cô không còn rạng rỡ như ban đầu nữa. Còn trong
đầu anh lúc đó chỉ có hình ảnh của tà váy trắng thướt tha... Sau khi
tiễn bạn gái trở về trường, trong đầu anh quay cuồng với bao suy nghĩ.
Rốt cuộc giữa hai người con gái đều xinh đẹp và giỏi giang như vậy, anh
nên lựa chọn ai?
Và
cả buổi chiều hôm đó, anh ngồi bần thần trong công viên để tìm đáp án
cho câu hỏi của mình. Anh bắt đầu nghĩ đến những lần cãi nhau cùng bạn
gái, những lúc hai người bất đồng không hiểu nhau, rồi nghĩ về cô anh
lại thầm mỉm cười.
Cô
thật trẻ trung và đáng yêu, dường như ở bên cô anh chưa bao giờ biết
buồn phiền. Và rồi ngay trong đêm hôm đó, anh đã có đáp án cho câu trả
lời của mình. Anh quyết định chia tay với bạn gái và lựa chọn cô. Bạn
gái của anh cũng là người rất hiểu biết, dù rất đau lòng nhưng cô vẫn
thanh thản để anh ra đi.
Mọi
người đều nói anh thật may mắn. Đúng vậy, cuộc đời con người có thể
gặp được một người vừa xinh đẹp vừa thông minh, giỏi giang đã là một
điều rất hiếm có. Còn anh thật hạnh phúc vì một lúc đã có cả hai cô gái
như thế yêu anh.
Hơn
thế nữa, người con gái bị anh bỏ rơi cũng lại là một người thật hiểu
biết và độ lượng. Nhưng thật chẳng ngờ, khi anh và cô bắt đầu chính
thức yêu nhau thì xung đột giữa họ cũng bắt đầu nảy sinh. Họ lại cãi
nhau, giống như ngày xưa khi anh cãi nhau với người yêu cũ.
Lúc
này, anh lại thấy hối hận về sự vội vàng của mình. Anh nghĩ đến tất cả
những điều tốt đẹp của bạn gái cũ, nghĩ đến niềm vui trước đây mình có
được và thấy cô thật trẻ con và tẻ nhạt. Cứ như thế, họ ở bên nhau
trong những trận cãi vã không dứt và cuối cùng cũng vào một đêm trước
khi tốt nghiệp, anh và cô lại chia tay nhau.
Sau
này anh lại gặp lại người bạn gái cũ của mình. Thật trùng hợp, họ lại
cùng làm việc ở một ngân hàng và anh đã chủ động muốn nối lại tình cảm
với cô. Nhưng thật bất ngờ, cô chỉ cười và đã cự tuyệt anh.
Cô
tặng anh một cuốn tiểu thuyết mang tên: "Hoa hồng trắng và hoa hồng
đỏ". Lời tựa quyển sách viết: "Lựa chọn hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng sẽ
trở thành quốc sắc thiên hương. Lựa chọn hoa hồng trắng thì hoa hồng đỏ
lại chính là vật báu vô giá!". Sau đó cô cười nói với anh: "Cả đời
này, anh không bao giờ có thể thỏa mãn được với sự lựa chọn của mình
cả!".
Nhìn
bóng người yêu cũ khuất xa, anh đứng chết lặng. Giờ đây anh mới chợt
hiểu ra một chân lý: Tình yêu cũng giống như khi mình chọn một bông
hồng vậy. Nếu hai bông hồng đều đẹp, dù ta lựa chọn bất kì bông hồng
nào thì bông hồng kia cũng sẽ trở thành sự nuối tiếc khôn nguôi. Bởi vì xưa nay vật mà ta không thể sở hữu mới chính là vật quý giá nhất!